Báo Đồng Nai điện tử
En

Những câu chuyện nhân văn ở "phố đèn đỏ"

12:09, 16/09/2017

Gần đây, dư luận xã hội và các cơ quan truyền thông lại rộ lên vấn đề nên hay không nên hợp pháp hóa mại dâm, thậm chí còn có những ý kiến đề xuất cho thực hiện thí điểm khu vực mại dâm có kiểm soát ở một số đặc khu kinh tế.

Gần đây, dư luận xã hội và các cơ quan truyền thông lại rộ lên vấn đề nên hay không nên hợp pháp hóa mại dâm, thậm chí còn có những ý kiến đề xuất cho thực hiện thí điểm khu vực mại dâm có kiểm soát ở một số đặc khu kinh tế.

Phố đèn đỏ (ảnh lớn) và những cô gái hành nghề mại dâm trong lồng kính (ảnh nhỏ).
Phố đèn đỏ (ảnh trái) và những cô gái hành nghề mại dâm trong lồng kính (ảnh phải).

Thật ra, luồng dư luận và các ý kiến bàn cãi này không mới, cứ cách một khoảng thời gian vấn đề có nên hợp pháp hóa mại dâm hay không lại được đặt ra, và cho đến nay “phe” phản đối vì nguyên nhân đạo đức, văn hóa, thuần phong mỹ tục vẫn thắng thế. Tôi không theo “phe” nào, ở đây chỉ muốn đề cập đến những gì mắt thấy tai nghe sau khi dạo “phố đèn đỏ” (Red Light District) - khu vực mại dâm hợp pháp nổi tiếng ở Amsterdam, Hà Lan.

Khách du lịch vẫn truyền tai nhau rằng đến Amsterdam mà không ngắm phố đèn đỏ thì chẳng khác nào du lịch Pháp mà bỏ qua tháp Eiffel!. Phố đèn đỏ được xem như là một trong những biểu tượng cho lối sống phóng khoáng, tạo nên đặc trưng, khác biệt của người Hà Lan. Bởi ở thời điểm năm 1980 khi Hà Lan công nhận mại dâm là nghề hợp pháp thì các nước ở châu Âu vẫn còn “cấm cửa”. Đến nay dù trong 27 thành viên khối Liên minh châu Âu (EU) đã có tới hơn 10 nước công nhận mại dâm là một nghề, thì Hà Lan vẫn được xem là “thiên đường” của người làm nghề mại dâm bởi đất nước này vẫn rất nỗ lực trong việc hướng mọi người có cái nhìn chính xác, nhân văn hơn với nghề và người hành nghề mại dâm.

* Nhộn nhịp phố đèn đỏ

Theo thống kê, năm 2014 Hà Lan có khoảng trên 40 ngàn người hành nghề bán dâm (trong đó có 5% là nam giới và 5% là “hifi”, tức lưỡng tính) đóng góp 2,5 tỷ euro/năm tiền thuế, tương đương 0,4% GDP.
Còn theo tư liệu ở bảo tàng, khu đèn đỏ De Wallen có 2 chị em sinh đôi nổi tiếng, hành nghề lúc 20 tuổi và mới giải nghệ vào năm 2013 ở tuổi 70 sau khi “làm việc” 50 năm, qua đêm với khoảng 355 ngàn người đàn ông.

Có lẽ vì bị ảnh hưởng bởi bộ phim Đèn lồng đỏ treo cao của đạo diễn Trương Nghệ Mưu, nên trong đầu tôi vẫn hình dung phố đèn đỏ với những chiếc đèn lồng màu đỏ. Thế nên tôi rất bất ngờ khi thấy phố đèn đỏ De Wallen của Amsterdam không có treo cái đèn đỏ nào, trong khi đó khu ăn uống Chinatown ở sát bên thì treo đầy đèn lồng đỏ. Thúy Anh, cô bạn đã định cư ở Hà Lan gần 20 năm, chỉ cho chúng tôi những chiếc “lồng” bằng kính (tiếng Hà Lan là “kamers” ) dọc 2 bên đường, trong mỗi lồng kính là một cô gái mặc thiếu vải rất hấp dẫn, ánh đèn màu đỏ trong phòng hắt ra mờ ảo, đầy gợi cảm. Té ra tên gọi phố đèn đỏ là như vậy.

De Wallen là khu đèn đỏ lớn nhất ở Amsterdam, nằm tại trung tâm thành phố dọc theo con kênh thơ mộng, như những ô bàn cờ gồm hàng loạt các đường, ngõ hẻm mà mặt tiền là các lồng kính san sát thiết kế theo tiêu chuẩn 2x3m dành cho những cô gái mại dâm “khoe hàng” và chào mời khách. Có khoảng 300 lồng kính ở De Wallen. Các cô gái ở đây đủ mọi màu da, quốc tịch, luôn tìm đủ chiêu để thu hút sự chú ý của khách nam, còn với khách nữ như tôi chỉ cần dừng hơi lâu trước “phòng”, các cô lập tức rít lên, đập tay đuổi đi với bộ điệu dữ tợn.

Thúy Anh bảo, các cô hung hăng như thế cũng phải thôi vì tiền thuê “trụ sở” hành nghề cực đắt, 150 euro (hơn 4 triệu đồng)/nửa ngày (mại dâm tất nhiên chỉ hành nghề vào buổi tối). Với giá “đi khách” bình quân 50 euro cho 15 phút làm việc thì các cô phải tiếp ít nhất 6 người trong 1 buổi tối mới đủ “sở hụi” (chi phí thuê phòng, người phục vụ, thuế…), nên bực mình với đám khách cứ án ngữ trước cửa phá hôi như tôi là đúng.

Khi tôi đưa máy ảnh lên định chụp cận cảnh các cô gái trong lồng kính, Thúy Anh ngăn tôi lại và bảo: “Đừng chụp ảnh. Các cô ấy kiếm sống trước ánh mắt chăm chú của hàng triệu người như vậy thật chẳng dễ dàng đâu”.

Thúy Anh cho biết Chính phủ Hà Lan kiểm soát hoạt động mại dâm rất chặt chẽ nhằm bảo vệ quyền và lợi ích của người hành nghề lẫn khách hàng, tránh cho các cô gái hành nghề bị bọn “chăn dắt” bóc lột, cải thiện điều kiện làm việc cho họ cũng như đảm bảo sức khỏe khách hàng, giảm thiểu nguy cơ lây nhiễm các bệnh qua đường tình dục. Tất cả các hoạt động kinh doanh đều phải có giấy phép của chính quyền và tuân thủ nghiêm nhặt các quy định pháp lý. Theo quy định, người từ 18 tuổi trở lên mới được hành nghề mại dâm (từ năm 2013 nâng lên 21 tuổi); phải kiểm tra sức khỏe định kỳ (chính phủ có các chương trình khám miễn phí hoặc giá rẻ) và phải trình giấy chứng nhận sức khỏe mới được thuê phòng. Đặc biệt, chính phủ quy định cụ thể: với mỗi giao dịch tình dục mức chi trả cho người phục vụ là 19%, thuế giá trị gia tăng (VAT) là 6% (các ngành hàng hóa dịch vụ khác ở Hà Lan là 21%).

* “Hãy tôn trọng người hành nghề mại dâm”

Ở phố đèn đỏ không chỉ có các cô gái hành nghề mại dâm, mà còn có nhiều hoạt động liên quan, như: múa thoát y, các shop bán dụng cụ phục vụ tình dục… Nhưng độc đáo nhất phải nói là bảo tàng về nghề mại dâm - Red Light Secrets Museum of Prostitution (Bảo tàng bí mật Khu đèn đỏ).

Amsterdam là điểm đến của du khách khắp nơi trên thế giới.
Amsterdam là điểm đến của du khách khắp nơi trên thế giới.

Bảo tàng nằm trong ngôi “nhà thổ” đúng kiểu Amsterdam ngày xưa. Bước vào bảo tàng, du khách đi qua một lối hẹp, 2 bên có các cô gái vẫy gọi - được tạo ra bằng màn hình 3D, trông như thật. Bảo tàng giới thiệu lịch sử ra đời của phố đèn đỏ, bắt đầu từ thế kỷ 16 khi thành phố Amsterdam là bến cảng nhộn nhịp bậc nhất thế giới, thủy thủ khắp nơi sau chuyến hải trình dài ngày đã tìm đến nhà chứa để “vui vẻ” và những cô gái kinh doanh “vốn tự có” đã xuất hiện.

Xem, để rồi cảm thương với những gì mà các cô gái “bán hoa” đã chịu đựng đằng sau vẻ xinh đẹp, gợi cảm, hào nhoáng bên ngoài. Thời Hà Lan chiến tranh với Napoléon (Pháp), các cô gái mại dâm là những người đầu tiên bị cưỡng chế khám sức khỏe để chống lại bệnh hoa liễu lan truyền trong quân đội. Ngay cả thời điểm hoạt động mại dâm được công nhận là hợp pháp tại Hà Lan, các cô gái hành nghề phải làm việc đến 16 tiếng đồng hồ/ngày, bị “bao vây” bởi các hoạt động ngầm như: rửa tiền, cho vay nặng lãi, buôn ma túy... Chính phủ Hà Lan đã rất nỗ lực trong các hoạt động nhằm bảo vệ quyền lợi, nâng cao vị thế của người hành nghề mại dâm. Nhưng cứ nhìn hàng ngàn du khách mỗi đêm nhìn ngắm, chỉ trỏ các cô gái khoe thân trong lồng kính, sẽ thấy rằng con đường này còn rất dài và mục tiêu được tôn trọng của các cô gái hành nghề mại dâm còn rất xa ở phía trước.

Ở Oudekerksplein (quảng trường Nhà thờ cổ), nằm ngay trung tâm phố đèn đỏ, có một pho tượng cô gái đứng trong lồng kính với vẻ mặt kiêu hãnh, tên gọi là Belle, bên dưới bức tượng khắc dòng chữ: ““Respect the sex workers all over the world” (Hãy tôn trọng tất cả những người hành nghề mại dâm trên toàn thế giới).

Thanh Thúy

Tin xem nhiều